Ngày hum nay mưa rơi, bỏ một buổi học nằm ở nhà...Từng giọt mưa lạnh toạt như làm tê tái lòng ck....Vì hôm qua chúng ta đã rời xa....Ck biết...Ck ko làm được cho vk hạnh phúc...Ck biết...Ck ko được như những người ck khác của bạn bè vk cũng như ko thể chăm sóc cho vk chu đáo như vậy...Tất cả là ck sai, ừ ck đã sai rõ ràng, mặc dù ck cố giữ lấy cái lí của mình là ck bận mỗi lần vk rủ ck đi chơi....Nhưng thực ra ck lại cùng bạn bè đi ra NÉT....Ck biết ck ko giữ lời hứa.....Vk bảo ck bỏ thuốc nhưng ck vẫn cứ hút....Từng giọt nước mắt lăn trên má vk mà ck nào có hay biết...Tuy là vk ck nhưng ck quá vô tâm phải ko vk ?...Đã lâu lắm rồi ck ko biết làm cách nào hàn gắn tình cảm của chúng ta trở lại như xưa, ck lại ko bao h chủ động rủ vk đi chơi, cùng vk xếp gối ngồi tâm sự vs nhau....Khoảng cách giữa ck và vk cứ xa dần mà ck vẫn làm thinh....Ngay hum qua, ck ns ko thể đưa vk đi chơi vào ngày sinh nhật, vk đã khóc, khóc rất nhiều, đồng nghĩa vs việc làm ck cảm thấy có lỗi...Và ck chợt nhận ra, từ khi vk iu ck, vk ko còn được vui vẻ, mạnh mẽ và cá tính như trước. Ck đã ko làm cho vk nở nụ cười hạnh phúc mà còn làm ra những giọt nước mắt lăn trên đôi má hồng của vk....Vì thế ck phải chọn giải pháp rời xa vk, dù trong lòng ck vẫn iu vk, iu rất nhiều, nhưng còn cách nào #, bởi ck mún vk được hạnh phúc, tư nhiên iu đời như chính vk ngày xưa trước khi quen ck...............Nhưng ck chỉ muốn nói một điều, ck rất iu vk và chỉ muốn có một cơ hội trao lời xin lỗi đến vk về tin nhắn chia tay ko giải thích của ck.................